Vừa dứt bát cháo, Lục Thừa không muốn nán lại thêm một giây nào, liền "đuổi khéo" Giang Bằng:“Cậu về phòng bệnh ngủ một lát đi, mau chóng dưỡng sức cho khỏe lại.”
Giang Bằng chẳng hề nhận ra sự khó chịu của Lục Thừa, ngược lại còn cảm động rưng rưng.Cho ăn, lại còn cho ngủ, đây không phải là yêu thì là gì chứ?
“Anh rể, vậy em qua đó ngủ đây, ngủ dậy rồi em lại sang với anh.”Lục Thừa thầm nghĩ: Cậu đừng có mà sang nữa.
Giang Bằng vừa đi, Giang Mạt Lị định mang hộp cơm và thìa ra phòng nước rửa.Lục Thừa gọi cô lại: “Đừng vội, cứ để đó, lát nữa y tá sẽ dọn. Em ngồi xuống nghỉ một lát đi, chắc mệt lắm rồi phải không?”
Đường xa vất vả đến vậy, nói không mệt thì thật là giả dối.Giang Mạt Lị đặt hộp cơm xuống, ngồi phịch xuống ghế.
Ánh mắt Lục Thừa dịu dàng nhìn cô: “Em đi một mình đến đây à?”Giang Mạt Lị trêu chọc: “Sao, bố mẹ anh không đến thăm cùng, anh thất vọng à?”Lục Thừa cười: “Có em đến là đủ rồi, họ đến cũng chỉ là thừa thãi.”
Lục Đức Chiêu –...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở tài khoản VIP đọc trước. Còn 7 giờ 16 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Ngọt Sủng: Giả Thiên Kim Cũng Muốn Được Bảy Anh Em Đoàn Sủng