Giấu đi những cảm xúc khó tả trong lòng, Giang Mạt Lị xách bình thủy nói với Lục Thừa: "Em đi lấy nước nóng nhé."
"Anh đi cho."
Lục Thừa theo thói quen đứng dậy, nhưng cô ngăn lại: "Anh cứ ngồi nghỉ đi."
Lục Thừa tận hưởng sự chăm sóc của cô, liền ngồi lại ghế.
Chờ Giang Mạt Lị xách bình thủy ra khỏi cửa, anh mới chợt nhận ra ý nghĩa sâu xa trong lời nói lúc nãy của cô, không khỏi bật cười khe khẽ.
"Chú Ba, chú cười gì thế? Chú cười cháu à?"
Rượu vào lời ra, quả không sai chút nào.
Ngày thường, cho Lục Đình Đình một trăm cái gan cũng chẳng dám nói chuyện kiểu này với Lục Thừa.
Lúc này Lục Thừa đâu có hơi đâu mà chấp nhặt với một kẻ say.
Anh đứng dậy đặt ly rượu của Lục Đình Đình sang một bên, rồi đuổi khéo: "Cũng muộn rồi, cháu về phòng mà ngủ đi."
"Cháu không về đâu!"
Lục Đình Đình mặt đỏ bừng bướng bỉnh: "Tối nay cháu ngủ ở đây, ngủ cùng thím Ba!"
"Mơ đẹp quá ha!"
Lục Thừa khẽ trách một tiếng, rồi cầm...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở tài khoản VIP đọc trước. Còn 6 giờ 30 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Cổ Đại: Sau Khi Phu Quân Cưới Bình Thê