Chương Bốn Mươi Bốn
Thường Cát gãi gãi mặt, “Cái này… thuộc hạ thật sự không rõ, Thiếu phu nhân đại để phải chọn một ngày đẹp trời mới khởi hành, có lẽ là ngày đẹp nhất chăng?”
Cố Trường Tấn không đáp lời.
Thường Cát dò hỏi: “Chủ tử có muốn thay đổi hành trình khởi hành không? Thiếu phu nhân trước khi đi nhất định phải đến bến đò đặt thuyền, đến lúc đó sẽ biết nàng khởi hành khi nào?”
Cố Trường Tấn im lặng một lát, rồi lắc đầu nói: “Không cần thay đổi, cứ theo kế hoạch ban đầu mà làm.”
Chiều tối ngày hôm sau, khi vầng ô vàng lặn về Tây, một đoàn thương nhân rời khỏi cổng thành.
Nửa canh giờ sau, tin tức Liễu Nguyên và Phan Học Lượng ẩn mình trong đoàn thương nhân rời khỏi Thượng Kinh được đưa đến ngõ Ngô Đồng.
Từ Phức gọi Cố Trường Tấn đến.
“Những năm trước, cứ vào đầu thu, hải tặc ở vùng ven biển lại hoành hành dữ dội nhất. Chuyến đi Dương Châu lần này của con có hai nhiệm vụ: Một là nhân lúc hải tặc xâm phạm, giết chết Tổng đốc Đô...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở khóa trước. Còn 7 giờ 52 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Ngược Tâm: Hoàng Hôn In Bóng Vào Mắt Người