Một thoáng lành lạnh lướt qua gò má.
Dường như... mưa đang rơi?
Ý thức chầm chậm trở về, như một linh hồn lạc lối tìm thấy lối về thân xác. Bên tai là bản giao hưởng ồn ào của mưa, đầu mũi ngửi thấy mùi đất ẩm nồng, và làn gió lạnh buốt táp thẳng vào mặt.
Phương Giác từ từ mở mắt, trước mắt anh là một thế giới mờ ảo, sương khói giăng mắc, hơi nước bốc lên cuồn cuộn. Quả nhiên, mưa đang rơi. Mưa phùn, mưa dầm dề, dai dẳng không dứt nhưng chẳng hề vội vã.
Anh chẳng mảy may bận tâm đến những hạt mưa li ti đang thấm ướt mái tóc và vạt áo. Chẳng vội vàng rút ra chiếc ô từ không gian tùy thân, điều đầu tiên anh làm là đảo mắt quan sát xung quanh.
Nơi đây dường như là lưng chừng một ngọn núi cao ngất, tầm mắt trải rộng, bốn bề chỉ thấy trùng điệp những đỉnh núi. Màu xanh ngọc bích tràn ngập sức sống, thảm thực vật phong phú đến ngỡ ngàng. Hơi thở hoang dã đã lâu không cảm nhận được ấy, khiến Phương Giác cảm thấy tinh thần sảng khoái lạ thường. Phong cảnh thi...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở tài khoản VIP đọc trước. Còn 6 giờ 8 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Hiện Đại: Đại Kiều Tiểu Kiều