Long Tỉnh chống nạnh, cất lời: “Chức Mệnh Sư, tôi không có ý gì với anh đâu, chỉ là tôi thấy Chân Dịch người này thật sự không đáng tin cậy, cô ta rõ ràng… Thôi bỏ đi, dù có nói thế nào cũng không thể bỏ qua anh được. Anh… cũng được đấy, ít nhất bây giờ đã hoàn toàn cắt đứt với Chân Dịch rồi.”
“Nhưng tôi vẫn rất tò mò, rốt cuộc Phồn Vinh đã sụp đổ như thế nào, và Giao Ước kia rốt cuộc là thứ gì? Đáng lẽ ra những chuyện này tôi có thể tìm được câu trả lời từ Trình huynh, nhưng giờ ký ức của anh lại bị tước đoạt rồi, thế này thì chúng ta chẳng còn biết gì nữa rồi.”
“Dù sao Trình huynh đã cứu tôi một mạng, chuyện này Long Tỉnh tôi khắc cốt ghi tâm. Hôm nay trước mặt chư vị, tôi cũng xin làm kẻ tiểu nhân một lần, trả cái ân tình này trước đã. Tôi là người không thích dây dưa nợ nần.”
Những lời Long Tỉnh nói ra nghe như đang biện hộ cho Trình Thực, nhưng chỉ có hai người họ mới biết, hắn đang bắt chước Đại Nguyên Soái, mỗi câu đều ám chỉ Trình Thực.
Đang nói, Lo...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở tài khoản VIP đọc trước. Còn 5 giờ 14 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Cổ Đại: Chưởng Hoan