“Hắn đi rồi sao?”
Quý Nguyệt đã ngồi dậy trên giường bệnh, nhìn Trần Thuật vừa đẩy cửa bước vào, mỉm cười hỏi.
Trần Thuật gật đầu, kéo chiếc ghế ngồi xuống cạnh giường. Hắn nhìn chằm chằm vào Quý Nguyệt khiến cô cảm thấy sởn gai ốc.
Lúc này, trong đầu cô lại vang lên câu nói của Trình Thực: “Đừng quên, người này là người của Truyền Hỏa Giả các người, còn thấy buồn cười không?”
Chẳng buồn cười chút nào! Nụ cười trên mặt cô cứng đờ lại.
Bị nhìn chằm chằm đến mức không chịu nổi, Quý Nguyệt đành dời mắt đi, lảng sang chuyện khác: “Tại sao anh lại gia nhập Truyền Hỏa Giả?”
Giữa những người Truyền Hỏa Giả luôn có những chủ đề chung để bắt chuyện, như là sự tốt đẹp, ước mơ, hay sứ mệnh... Cách chuyển chủ đề này của Quý Nguyệt cũng không quá đường đột. Hai người vừa mới nhận ra thân phận của nhau, tìm hiểu về ý chí của đối phương là chuyện nên làm.
Trần Thuật ngẩn người, im lặng một lát rồi nghiêm túc đáp: “A Bà nói thế giới này có nhiều người tốt...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở khóa trước. Còn 6 giờ 22 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Hiện Đại: Thiên Kim Đích Thực - Cô Ấy Là Đại Lão Toàn Năng
Sao không xem được nữa
Chương 696 bị lỗi
ok