Logo
Trang Chủ Linh Thạch Tủ Truyện

Chương 207: Thư tố cáo

Chương 207: Thư Tố Cáo

Vi phạm pháp luật ư?

Tất cả các loại thuốc y tế được bán trên thị trường, loại nào mà chẳng phải trải qua thử nghiệm trên người rồi mới được sản xuất hàng loạt?

Lê Kiều khẽ liếc nhìn Quan Minh Thần, ánh mắt lạnh nhạt. Cô gõ nhẹ lên mặt bàn, từ từ đứng dậy, giọng điệu thờ ơ: "Nếu đã vậy thì thôi vậy."

Trong những chuyện như thế này, Lê Kiều lười phải phí lời nhiều. Nếu không phải căn bệnh lạ của Quan Minh Ngọc đã khơi gợi sự hứng thú của cô và phòng thí nghiệm, có lẽ cô cũng sẽ không lãng phí thời gian vào cặp anh em này.

Lê Kiều đứng dậy bỏ đi, chai Coca trên bàn cô còn chưa động đến. Quan Minh Ngọc sốt ruột muốn gọi cô lại, nhưng Quan Minh Thần đã vội vã đuổi theo ra ngoài.

“Cô Lê, cô đợi một chút.”

Ngoài quán ăn, Lê Kiều dừng bước đứng lại nhưng không quay đầu. Quan Minh Thần nhanh chóng đi đến trước mặt cô, đối diện với ánh mắt thờ ơ của Lê Kiều, anh siết chặt nắm đấm, mím môi: "Nếu, tôi nói là nếu, cô không có mục đích nào khác, vậy tại sao cô lại muốn giúp chúng tôi?"

Sống ở tầng lớp thấp nhất của xã hội, Quan Minh Thần đã trải qua quá nhiều sự bạc bẽo của lòng người. Anh chưa bao giờ tin rằng có ai đó sẽ giúp đỡ vô tư, dù có thì cũng chắc chắn liên quan đến lợi ích.

Lê Kiều lạnh nhạt nhìn anh, trả lời ngắn gọn: "Không phải giúp, chỉ là đôi bên cùng có lợi."

Họ không có tiền nhưng muốn chữa bệnh, còn phòng thí nghiệm thì vừa hay muốn nghiên cứu, chỉ vậy thôi.

Ánh mắt Quan Minh Thần khẽ dao động, yết hầu anh khẽ nuốt xuống, có chút khó tin: "Cơ thể em gái tôi rốt cuộc có vấn đề gì? Thật sự đáng để viện sĩ quốc gia đích thân nghiên cứu sao?"

“Đột biến nhiễm sắc thể.” Lê Kiều thản nhiên đưa ra câu trả lời, phớt lờ vẻ mặt ngơ ngẩn của Quan Minh Thần. Trước khi quay người rời đi, cô để lại một câu: "Nếu đồng ý tham gia, vậy chiều mai đến phòng thí nghiệm tìm tôi."

Quan Minh Thần nhìn theo bóng lưng Lê Kiều khuất dần, trong mắt anh tràn ngập sự phức tạp.

...

Thời gian, hai giờ chiều.

Lê Kiều đang ở văn phòng Sở Cảnh sát Nam Dương thì nhận được điện thoại của Đoạn Thục Viện. Ông ngoại Đoạn Cảnh Minh đột nhiên ngất xỉu vào buổi chiều và được đưa khẩn cấp đến Bệnh viện trực thuộc.

Lúc này, Phí Chí Hồng nhìn thấy Lê Kiều đứng dậy định đi, không khỏi cũng đứng lên theo: "Có chuyện gì vậy?"

Lê Kiều khẽ nhíu mày: "Ông ngoại nhập viện rồi, tôi qua xem sao."

Phí Chí Hồng đương nhiên biết Đoạn Cảnh Minh. Anh nhìn tập hồ sơ tố cáo trên tay, không khỏi đề nghị: "Tôi đi cùng cô nhé, cũng lâu rồi không gặp ông cụ."

“Thôi đừng.” Lê Kiều lắc đầu từ chối khéo, ánh mắt cô dừng lại trên bàn làm việc của anh: "Giờ này bệnh viện đông người, biết đâu người tố cáo cũng có mặt ở đó."

Ánh mắt Phí Chí Hồng đanh lại: "Cô biết ai là người tố cáo sao?"

Lúc này, Lê Kiều từ từ mở cửa, đứng lại quay đầu nhìn Phí Chí Hồng, khóe môi khẽ cong lên nở nụ cười, đáp lại vẻ mặt không giấu được sự lo lắng của anh: "Chắc là biết."

Nói rồi Lê Kiều bỏ đi.

Hôm kia, hộp thư góp ý của sở cảnh sát bỗng nhiên nhận được một tài liệu tố cáo nặc danh, kèm theo một chiếc USB, bên trong ghi lại cảnh Lê Kiều ra tay đánh người vào đêm trên đường ven sông.

Trong thư tố cáo, lời lẽ chân thành bày tỏ mong muốn sở cảnh sát tiến hành điều tra, đồng thời cho biết video đã được công chứng, đảm bảo tính xác thực tuyệt đối.

Phí Chí Hồng cảm thấy người tố cáo chắc chắn là cố ý nhắm vào Lê Kiều.

Đối phương có lẽ không biết rằng, tất cả những gì xảy ra vào đêm trên đường ven sông đã sớm được sở cảnh sát lập hồ sơ ghi nhận. Kể cả tên tội phạm bị Lê Kiều đánh trọng thương, hiện vẫn đang bị giam giữ tại trại tạm giam.

...

Tại bệnh viện trực thuộc, Lê Kiều đến gần phòng bệnh, ngẩng đầu lên đã thấy khá nhiều người đứng ở hành lang. Về cơ bản, tất cả người nhà họ Đoạn đều đã đến.

Đoạn Thục Viện vừa nhìn thấy Lê Kiều liền vội vàng vẫy tay gọi cô: "Kiều Kiều, mau lại đây."

Lê Kiều nhìn vào phòng bệnh, thấy vài bác sĩ đang hội chẩn bên giường bệnh. Đoạn Cảnh Minh nằm trên giường, trông rất tiều tụy. Cô khẽ nhíu mày: "Ông ngoại sao rồi?"

Đề xuất Cổ Đại: Thức Tỉnh Rồi, Ta Mang Hồ Mị Thuật
BÌNH LUẬN