Tô Khinh Vãn mơ màng mở mắt, nhận ra mình đã được chuyển từ chiếc giường đá lạnh lẽo sang một góc trải đầy lông thú mềm mại tự lúc nào. Trên người cô còn đắp một chiếc áo choàng màu huyền, chất liệu chạm vào ấm áp, ngăn cách hoàn toàn hơi lạnh của điện đá.
"Chuyện gì thế này?" Cô dụi mắt ngồi dậy, ngón tay vuốt ve những đường thêu băng văn tinh xảo trên áo choàng. Lúc này, cô mới để ý trên chiếc bàn đá không xa, bày biện gọn gàng vài món điểm tâm tinh xảo và một ấm linh trà đang bốc hơi nghi ngút. Những chiếc bánh hình hoa sen tỏa ra ánh sáng óng ả, hơi nước từ linh trà còn vương vấn những vệt linh lực mờ...
Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở tài khoản VIP đọc trước. Còn 6 giờ 41 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Cổ Đại: Sinh Mệnh Còn Ba Tháng, Cấp Tốc Mang Hài Tử Đi Tìm Cha