Logo
Trang Chủ Linh Thạch Tủ Truyện

Chương 62: nàng đây là hoài một cái bàn tay vàng a!

Tô Vãn sững sờ.

Cố Tước sao lại đến đây? Chẳng lẽ vì một bữa cơm nàng nấu mà anh đã đuổi đến tận nơi này?

Trừ Tô Vãn ra, tất cả mọi người trong phòng y tế đều kinh hãi! Mấy vị bác sĩ lập tức đứng dậy, kinh sợ hành lễ với Cố Tước.

Cố Tước sải bước dài, lướt qua những người đang ngây ra như phỗng, đi thẳng đến trước mặt Tô Vãn và Hoắc Dịch Thường.

Hoắc Dịch Thường lại lần nữa chân mềm nhũn! Hắn giả vờ trấn tĩnh nói: “Quan chỉ huy đại nhân ngài khỏe, tôi, tôi thấy Tô Vãn bị bệnh, muốn hỏi cô ấy bị bệnh gì, chỉ là quan tâm một chút mà thôi.”

Ánh mắt Cố chỉ huy như thấm những vụn băng: “Nàng bị bệnh có liên quan đến ngươi?”

“Không không không, không liên quan, tôi, tôi chỉ là người quen, tình cờ gặp, quan tâm quan tâm.”

“Quan tâm xong rồi?”

Mồ hôi lạnh trên trán Hoắc Dịch Thường sắp nhỏ giọt, cái vị này quá khó nói chuyện! Không còn cách nào, Cố Tước là Đệ nhất Quan chỉ huy của Liên Bang Đế Quốc, lại là Thú Hóa Nhân mạnh nhất, ngay cả những Thú Hóa Quân nhân bình thường cũng không thể chống đỡ trước mặt anh.

Tô Vãn quay đầu, nhìn thấy ngón tay Hoắc Dịch Thường run lẩy bẩy. Thích thú. Có gan dây dưa với nàng, sao thấy Cố chỉ huy đến liền nhát như chim cút?

Hoắc Dịch Thường cuối cùng vẫn không chịu nổi, tùy tiện tìm một lý do, quay người chạy trối chết. Bóng dáng muốn chật vật bao nhiêu có bấy nhiêu.

Tô Vãn bên này vui sướng khi người gặp họa, không ngờ Hoắc Dịch Thường lại vô dụng đến vậy, kết quả ngẩng đầu liền thấy ánh mắt sâu thẳm của Cố Tước, đang trực tiếp nhìn thẳng vào mình. Thôi được, nàng cũng có chút sợ...

Tô Vãn vội vàng nói: “Thân thể tôi không được thoải mái lắm, nên đến đây dùng khoang trị liệu tự mình kiểm tra số liệu cơ thể, không tin thì anh có thể hỏi họ.” Nàng chỉ về phía đám bác sĩ.

Đám bác sĩ đồng loạt gật đầu: “Đúng vậy, phu nhân nói đều là thật! Chúng tôi vốn muốn giúp phu nhân, nhưng phu nhân nói mình biết thao tác khoang trị liệu.”

Cố Tước biết, Tô Vãn đương nhiên biết thao tác khoang trị liệu. Nàng khi còn nhỏ đã nằm trong khoang dinh dưỡng lâu như vậy, sau này lại chọn chuyên ngành y học.

Đôi mắt sâu thẳm của anh, thoạt nhìn có vẻ hung dữ, nhưng đáy mắt lại thấm một nỗi lo lắng nồng đậm. “Tình huống cơ thể thế nào? Số liệu đã ra chưa?”

Lúc này Tô Vãn còn dùng thân thể che màn hình. Đến lượt tay nàng đổ mồ hôi! Vạn nhất, vạn nhất nàng thực sự có chuyện gì thì sao? Nàng cũng chưa chuẩn bị tốt để làm mẹ, hơn nữa, Cố Tước cũng chưa chắc đã chuẩn bị tốt để làm cha, phải không?

Cố Tước thấy Tô Vãn mặt đầy rối rắm, cho rằng nàng lo lắng cơ thể mình có khuyết điểm lớn. Anh vươn tay, nắm lấy tay nàng, nhẹ nhàng kéo nàng vào lòng: “Không có việc gì, có ta đây.”

Mặc kệ nàng bị bệnh gì, anh đều sẽ dốc hết toàn lực để chữa khỏi cho nàng.

Tô Vãn còn chưa kịp phản ứng, người đã bị Cố Tước kéo vào lòng, mà màn hình phía sau cũng hoàn toàn hiển thị ra.

Cố Tước vì lo lắng tình trạng sức khỏe của tiểu thê tử, đọc nhanh như gió những số liệu đó. Nhưng khi ánh mắt anh di chuyển đến một chuỗi số liệu, Cố đại chỉ huy quan vốn luôn bình tĩnh mấy chục năm, bỗng nhiên trợn tròn mắt!

Tô Vãn theo ánh mắt anh nhìn qua, thấy chuỗi số liệu bất thường kia, cả người cũng ngây ngẩn. Trời ơi, thế mà thật sự trúng thưởng!

Các nhân viên y tế khác đứng xa, góc độ không chính xác, tạm thời không nhìn thấy thông tin trên màn hình.

Cố Tước vươn tay, dẫn những số liệu này vào quang não, sau đó liền nhấn nút xóa.

Tô Vãn đã ngây ngẩn cả người! Đại não nàng có chút thiếu oxy, lúc này đôi mắt đều có chút hoa! Xoa xoa đôi mắt, Tô Vãn tính toán xem lại một lần, kết quả thông tin trên màn hình đều đã bị Cố Tước xóa.

Nàng mờ mịt nhìn về phía Cố Tước.

Cố Tước cũng đang cố gắng kiềm chế sự kích động của mình, giọng anh trầm thấp lại ôn nhu: “Tư liệu ta đã tải xong, chúng ta đến phòng nghỉ chuyên dụng của ta trước nhé?”

Tô Vãn gật đầu.

Hai người nắm tay rời đi.

Bạch Hổ vốn muốn nhắc nhở chủ nhân, bên kia còn có một đám Trùng tộc đang ngao ngao chờ bị đánh. Nhưng nhìn chủ nhân và phu nhân dựa vào nhau gần như vậy, nó vẫn là không nên nhiều lời thì hơn.

Còn về nhóm nhân viên y tế trong phòng y tế, đầu tiên là tập thể bị Quan chỉ huy đại nhân làm cho hoảng sợ, sau đó lại bị tập thể cường uy một ngụm cẩu lương. Mọi người đều tỏ vẻ, nghẹn quá, chắc chắn sẽ tiêu hóa không tốt!

Mà hai nhân vật chính đã trở về phòng nghỉ chuyên dụng của Cố Tước.

Bạch Hổ rất săn sóc thao tác người máy gia chính, rót đồ uống nóng cho hai người.

Tô Vãn ngồi trên ghế sô pha, tay nàng đặt trên bụng nhỏ, vẻ mặt hoài nghi nhân sinh.

Cố Tước ngồi bên cạnh nàng, lại lần nữa nắm lấy tay nàng, cho nàng sự ấm áp không lời.

Tô Vãn ngẩng đầu nhìn anh: “Tôi mang thai?”

“Ừm.”

“Anh?”

“Không phải?”

“Hẳn là…”

Cuộc đối thoại của hai người có chút quỷ dị, Tô Vãn cầm lấy ly sữa bò nóng bên cạnh uống một ngụm, bình tĩnh lại. Nàng vẫn còn đang hoài nghi nhân sinh: “Nhưng chúng ta không phải mới hai lần…”

Cố Tước còn nhéo tay nhỏ của nàng, có bài bản hẳn hoi mà nói: “Ta là Thú Hóa Nhân ưu tú nhất.”

Tô Vãn có chút bất đắc dĩ nhìn người đàn ông này. Sao từ lời nói của đối phương lại nghe ra một chút đắc ý nhỉ.

Có lẽ biểu tình của Tô Vãn không được tốt lắm, Cố Tước mím chặt khóe miệng, quan sát biểu tình của tiểu thê tử, trong giọng nói có sự thăm dò nồng đậm: “Nàng không muốn đứa nhỏ này?”

“Tôi không phải không muốn, chỉ là, quá đột ngột.”

Tô Vãn cho tới bây giờ, vẫn còn có chút ngốc.

Mà nghe nàng nói như vậy sau, khóe miệng căng chặt của Cố Tước, chậm rãi thả lỏng. Anh nói: “Nàng cái gì cũng không cần nghĩ, hết thảy đều giao cho ta an bài. Quân huấn trước tạm dừng, để tránh thân thể của nàng chịu không nổi.”

Tô Vãn lắc đầu: “Quân huấn không chỉ là huấn luyện thể năng mà còn có những mặt khác, không thể lập tức tạm dừng. Nếu không, để tôi làm một cái toàn thân kiểm tra, sau đó lại xác định có thể hay không tiếp tục tiến hành quân huấn?”

Trong phương diện dưỡng nhi, hai người đều là tân thủ.

Sau khi tra xét thông tin trên quang não một lát, Cố Tước miễn cưỡng đồng ý quyết định này của nàng.

Tiếp theo, Cố Tước liền phân phó quân y chuyên trách của mình, đi tổ kiến một đội ngũ y tế, đến đây chuyên môn kiểm tra thân thể cho Tô Vãn. Mặt khác, còn gọi tổng phụ trách căn cứ huấn luyện tinh, Thượng tướng Adolf đến.

Adolf nhìn thấy Cố Tước thì còn sững sờ. Quan chỉ huy đại nhân không phải một giờ trước đã rời khỏi căn cứ huấn luyện tinh sao? Sao lại không đi!

Chờ đến khi ông nghe nói Tô Vãn mang thai, cả người lập tức kích động lên. “Ngưng hẳn quân huấn, cô về nhà nghỉ ngơi cho tốt đi.”

Nhanh chóng tiễn cái khoai lang nóng bỏng tay này đi!

Cố Tước nói: “Chờ kết quả kiểm tra ra rồi hãy định, hơn nữa vận động thích hợp, đối với thai nhi cũng tốt.”

Adolf muốn khóc.

Chỗ họ là căn cứ huấn luyện tinh mà! Chuyên môn thao luyện học sinh, còn có nơi hành hạ tân binh! Đại lão ơi, đây không phải là nơi để vợ ngài dưỡng thai đâu!

Adolf đáng thương nội tâm yên lặng rơi lệ, nhưng lại giận mà không dám nói gì, đành phải mắt trông mong chờ kết quả hội chẩn của nhóm quân y bên kia. Hy vọng kết quả là, phu nhân Quan chỉ huy tốt nhất lập tức lập tức về nhà tĩnh dưỡng!

Kết quả hội chẩn của nhóm quân y, rất nhanh liền có.

Quân y cao cấp Âu Dương Tình nói: “Quan chỉ huy đại nhân, tình trạng của phu nhân và bảo bảo đều vô cùng tốt. Hơn nữa qua lời phu nhân vừa rồi miêu tả, trong lúc chạy đêm, đột nhiên bùng nổ một luồng lực lượng, hẳn là đến từ bảo bảo. Chúng tôi suy đoán, có 80% khả năng, bảo bảo sẽ là một Thú Hóa Nhân. Đương nhiên, số liệu cụ thể, còn phải chờ hài tử lớn thêm một chút, mới có thể dò xét được.”

“Ừm.” Cố Tước bình tĩnh gật đầu.

Nhưng những người quen thuộc anh sẽ biết, lúc này tâm tình của Cố đại chỉ huy quan, vô cùng tốt!

Bên cạnh Tô Vãn thò qua hỏi: “Bác sĩ Âu Dương, tôi có thể tiếp tục tham gia quân huấn không?”

“Có thể, bảo bảo hiện tại biểu hiện các hạng số liệu đều vô cùng ưu tú, nói thế nào nhỉ,” Âu Dương Tình dừng một chút, sau đó nhìn nhìn số liệu trên quang ảnh, bổ sung nói: “Hắn thậm chí sẽ trợ giúp nàng ấy vào những thời điểm khó khăn.”

Tô Vãn trợn tròn mắt.

Trời! Nàng đây là mang thai một cái bàn tay vàng sao!

Mà lão Thượng tướng Adolf bên cạnh, tâm tình tức khắc thập phần phức tạp, hỉ ưu nửa nọ nửa kia. Vui mừng chính là, đó chính là hậu duệ của Đệ nhất Chiến thần Cố Quan chỉ huy! Trò giỏi hơn thầy, vậy Liên Bang Đế Quốc của họ lại sắp nghênh đón một vị siêu cấp cường giả!

Nhưng, nhìn phu nhân Quan chỉ huy kiều kiều nhược nhược, tiếp tục lưu lại căn cứ của ông để quân huấn, nếu có chuyện gì xảy ra, Cố Quan chỉ huy sẽ xé ông ra. Là kiểu xé thành vài mảnh đó…

Đề xuất Huyền Huyễn: Xuyên Thành Thế Thân Rồi Phi Thăng
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Ngọc Trân

Trả lời

1 tuần trước

Phần tiêu đề không cần ghi lại số chương đâu bạn, sẽ bị trùng 2 lần đó kìa.

Ẩn danh

Báo con nuôi gà [Chủ nhà]

1 tuần trước

Cảm ơn nha, không để ý