Tuyết đầu đông rơi mỗi lúc một dày, gió tuyết hòa cùng những hạt mưa đá li ti từ trên cao trút xuống, khiến luồng khí quyển càng thêm bất ổn, lạnh lẽo và tiêu điều.
Lục Kiêu lo Thẩm Đường đi đường xóc nảy, dễ bị cảm lạnh sinh bệnh, nên đã để Tiêu Tẫn cõng cô bé đi cho nhanh.
Tốc độ chạy của loài báo là nhanh nhất, Tiêu Tẫn khó khăn lắm mới có được công việc tốt này, trong lòng mừng rỡ khôn xiết. Vừa nhận lấy Thẩm Đường, anh ta liền hăng hái chạy vọt lên phía trước đội quân, bỏ xa những thú phu khác ở phía sau, dẫn đầu đại quân tiến bước.
Thẩm Ly và những người khác cũng vội vàng đuổi theo, nhưng tiếc là tốc độ không thể sánh bằng báo, đành bị bỏ lại phía sau, giữ một khoảng cách không quá xa cũng không quá gần.
Tóc dài và quần áo của Thẩm Đường bị gió lạnh thổi bay loạn xạ, cô bé không kìm được phải dùng dây chun buộc tóc lại, rồi vỗ vỗ đầu con báo, nhẹ giọng trách mắng: “Anh chậm lại chút đi, con báo thối này, Gia Lan và mọi người không theo kịp đâu.”
<...Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở tài khoản VIP đọc trước. Còn 6 giờ 13 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Hiện Đại: Chạm Vào Hoa Hồng