Thẩm Ly quay đầu nhìn Tiêu Tẫn đầy vẻ không đồng tình, cứ ngỡ anh đang trêu chọc Thẩm Đường.
"Đừng nhìn tôi như thế, tôi có làm gì đâu."
Tiêu Tẫn cười khẩy một tiếng. Nếu anh thật sự muốn trả thù con mụ béo này, anh sẽ không làm mấy trò trẻ con như vậy. "Là cô ta tự ngu, tự leo lên rồi không xuống được thôi."
Thẩm Ly, Già Lan, Tuyết Ẩn Chu nghe vậy, ai nấy đều không thể tin nổi. Con mụ béo này leo lên bằng cách nào vậy?
Nhưng giờ không phải lúc để bận tâm chuyện đó, quan trọng là phải cứu người xuống trước đã, không thể nào cứ để Thẩm Đường ở đó tự sinh tự diệt được.
Thẩm Ly kéo một tấm đệm dày, nhìn lên ngọn cây, giọng nói ôn hòa, "Nhảy xuống đi, sẽ không bị thương đâu."
Thẩm Đường không dám nhảy. Lúc leo lên thì không thấy gì, nhưng khi liếc xuống, ít nhất cũng phải hai mươi mấy mét! Chân cô mềm nhũn, run lẩy bẩy... Tấm đệm này thật sự có thể đỡ được cô sao?
Không ít thú nhân nghe thấy động tĩnh liền kéo đến vây xem, bàn tán xôn xao.
...Khóa chương trong 8 giờ, Đăng nhập để mở tài khoản VIP đọc trước. Còn 6 giờ 41 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.
Đề xuất Xuyên Không: Xuyên Thư Thành Pháo Hôi Trưởng Tỷ Của Hào Môn Đối Chiếu Tổ